Tản Văn Tản Văn - Thơ

Sự Biết Ơn Là Đỉnh Cao Của Sự Sống – Cái Khổ Là Bất Diệt

Được làm một người bình thường, sống một cuộc đời bình thường, ăn ngủ nghỉ đủ, có mục tiêu, sáng mai thức dậy thấy mạnh khoẻ đã là một điều đáng để biết ơn. Có đôi lúc cuộc sống thật xô bồ và vòng xoáy nhân sinh cứ thế cuốn ta vào trong những suy […]

Thơ

Hạ

“Em có nhớ mùi thơm của nắng?Một không gian bình yên vắng lặng.Em có nhớ bím tóc đôi nơ nhỏ.Có nhớ mùi hoa sữa, có nhớ ngày xưa? Đời ta là con thuyền lênh đênh.Biển cả mênh mông dòng chảy định mệnh.Em ơi hãy cứ mơ mộng.Yêu, thứ tha, dại khờ và tỉnh giấc. “ […]

Tản Văn Tản Văn - Thơ

Ta Đi Đâu Cũng Chẳng Thể Từ Bỏ Được Bản Thân Mình

Pacific Ocean – Biển Thái Bình Dương, đầu bên kia chính là quê hương! Ta đi đâu cũng chẳng thể bỏ đi được bản thân mình, những gì hình thành nên ta hiện tai chính được cấu thành từ một phần đắng cay ngọt bùi của tuổi thơ và các trải nghiệm quá khứ. Những […]