Thơ

Hạ

“Em có nhớ mùi thơm của nắng?
Một không gian bình yên vắng lặng.
Em có nhớ bím tóc đôi nơ nhỏ.
Có nhớ mùi hoa sữa, có nhớ ngày xưa?

Đời ta là con thuyền lênh đênh.
Biển cả mênh mông dòng chảy định mệnh.
Em ơi hãy cứ mơ mộng.
Yêu, thứ tha, dại khờ và tỉnh giấc. “

Tôi biết mình là một kẻ mơ mộng, mang một sứ mệnh nhỏ, có một đôi cánh khát vọng tự do.
Tôi bay cao và xa, đường chân trời mở rộng, tôi không cần biết đâu là đích đến.
Tôi muốn bay cho tới khi đôi cánh này mỏi mệt.
Có lẽ sẽ tới ngày tôi nghiệm được, tự do chỉ là ảo ảnh ở cuối nơi đường chân trời.

Lê Nguyên,
Oregon – March 2019

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *