Xuân
Bạt ngàn rừng thông già, nơi cây xanh rợp bóng.
Hoa thơm cỏ lạ, trải khắp cánh đồng hoang.
Ta nắm tay em giữa đất trời thênh thang.
Vàn niềm thuơng ta chất cùng nỗi nhớ.
Em ơi, mùa đông sao cây xơ xác lá.
Nhưng xuân qua lại nở rộXuân. nụ hoa tàn.
Nơi ta đứng, đất trời mênh mang lắm.
Em có biết không, ta hoá mình vào mây trắng?
Để lỡ đời ta, hoá thành đời em.
Em có biết không, ta hoá thành vì sao đêm?
Vũ trụ xa xăm với bao điều kỳ bí.
Tựa như em, đôi mắt nâu sâu thẳm
Đắm mình xuống, tặng cả kiếp tình si.
Em là ta, hay ta mộng làm em?
Có lẽ cả đời này ta chẳng biết.
Kẻ làm thơ, người mộng mơ, còn ta chỉ là gã khờ.
Em ơi, để lỡ đời ta, hoá thành đời em.
Lê Nguyên 2020