Tản Văn - Thơ Thơ

Gương

Giật mình tỉnh giấc giữa đêm tịnh.Mộng không đẹp khiến ta sực tỉnh.Vô thức muốn nắm lấy thứ vô hình. Ta sợ hãi sự thay đổi lặng thinh.Ta chẳng còn nhận ra chính mình. Nhưng thay đổi vốn dĩ bất biến.Ta đắm mình xoáy vào khoảng không.Đích hạnh phúc ảo ảnh mơ mộng.Vọng cầu, mong […]